MÙA XUÂN SAPA - LUNG LINH NHƯ MỘT BỨC TRANH THƠ
Khi sương trời giá lạnh của mùa đông đang dần tan ra trong không khí, khi những ánh nắng ngọt lành của nàng xuân bắt đầu nhẹ nhàng lả lướt khắp núi đồi, ta lại thấy một Sapa tràn đầy sức sống đang vẫy gọi. Để bước chân kẻ lữ hành lại nôn nao, để trái tim yêu lại rộn ràng từng nhịp đập, nhớ Sapa đến da diết lòng. Sapa cứ như một nàng thơ của đại ngàn Tây Bắc hùng vĩ, điềm nhiên như thế nhưng lại khiến bao kẻ phải nao lòng lạc bước, tự hẹn với lòng, nhất định phải về khi tiếng chuông thời gian điểm những thanh âm đầu của mùa xuân.
Những ngày mùa xuân, Sapa còn có một màu hoa nữa, đó là sắc đỏ rực rỡ của đỗ quyên trên đỉnh Fanxipan xa xôi. Dường như, chính ở nơi này ta mới biết được thế nào là hoa nở ngay trên đá, hoa khiến đá không quá gai góc xù xì mà trở nên đằm thắm, dịu dàng như người mẹ chở che cho những đứa con thơ.
Nhưng Sapa còn có một màu hoa nữa lúc xuân về - Ảnh: Sưu tầm
Lên đỉnh Fanxipan lúc mùa xuân về là lạc vào một miền cổ tích, giữa những đợt mưa cuồn cuộn giữa trời, nơi vách đá cao cao là những vạt đỗ quyên đang khoe sắc, sắc đỏ sắc hồng rồi vàng rồi tím nhuộm màu cho những mảng đá quanh năm bạc thếch.
Đó là sắc đỗ quyên trên đỉnh Fanxipan xa xôi - Ảnh: Sưu tầm
Đỗ quyên mong manh nhưng kiên cường, chịu đựng cái giá lạnh của mùa đông, chờ những đợt nắng đầu tiên của xuân về, bung cánh hoa tươi, rạo rực một khung trời. Hoa cứ thế, vẫn chọn nơi triền núi cheo leo ấy làm nhà như những người đồng bào dân tộc muôn đời vẫn gắn bó với đất Sapa.